Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 12, 2024

Truyện nhà Cá

Hình ảnh
SHATOU FIC NHÀ CÁ Shatou fanfic - 你是我的第十一个秘密 - Người là mật mã thứ mười một của tôi Shatou fic - 我心匪石 - Trái tim anh không phải đá Shatou Fic- Cỏ bạc hà của mèo con -小猫的薄荷 Shatou Fanfic – Nguyện em như sao, anh như trăng, gặp nhau nơi đỉnh cao

Chương 196 +197 + 198 + 200 Hờ Hờ Hờ hờ

Hình ảnh
  Hai người hôn nhau không chỉ một hai lần, nhưng gần đây luôn có chút gì đó thử thăm dò nhau, như lửa bén xăng. Nỗi nhớ nhung dai dẳng sau hai tuần xa cách khiến nụ hôn hôm nay càng thêm mãnh liệt. Cho đến khi Shasha cảm thấy cổ ngửa ra đến mức khó chịu, eo lại tựa vào chiếc tủ lạnh băng giá khiến cô bất giác hơi vặn mình về phía trước. Cả hai đều run lên, nụ hôn mới dừng lại. Vương Sở Khâm vội lùi lại một chút, khẽ ho một tiếng để che đi sự lúng túng. “Cái đó...” “Anh muốn nói...” Cả hai đồng thanh mở lời, rồi lại cùng dừng lại, nhường nhau nói trước. Cuối cùng, họ nhìn nhau, bật cười. Không có gì để nói cả, chỉ muốn ôm lấy em, hôn em, bày tỏ tình cảm nồng nàn vô hạn dành cho em. Nhưng khi hai người cùng nằm xuống giường trong cơn mê loạn, dưới ánh đèn phòng khách,  Vương Sở Khâm  nhìn thấy một khoảng da thịt trắng nõn hiện ra trước mắt. Tim anh đập nhanh đến mức như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, nhưng bằng ý chí phi thường, anh nhắm chặt mắt, vội kéo chăn đắp kín người ...

Ngoại truyện

  01 Tôn Dĩnh Sa luôn tò mò về "bí mật" mà Vương Sở Khâm nói với mình, nhưng anh không chịu tiết lộ. Tôn Dĩnh Sa đã nhiều lần thử hỏi một cách gián tiếp, anh chỉ ôm cô vào lòng và nói rằng bí mật không quan trọng, vì cô đã ở bên anh rồi. Vì vậy, rất có khả năng bí mật này liên quan đến cô, và Tôn Dĩnh Sa càng muốn biết hơn nữa. Mẹ Cao - mẹ của Tôn Dĩnh Sa là người biết bí mật này. Tôn Dĩnh Sa trở về nhà tìm mẹ, thẳng thắn hỏi ngay lập tức. Cô Cao đi vòng quanh giữa phòng bếp và phòng khách một lúc, nhận ra không thể tránh được sự bám đuổi của con gái, cuối cùng đành ngồi xuống. Bà nhìn Tôn Dĩnh Sa kiên trì, mà không biết làm gì. "Các con nói là sẽ quay lại với nhau, con biết tại sao mẹ không phản đối chút nào không? Bởi vì trong những năm con đi, Sở Khâm cũng đã rất khó khăn." Bà Cao đã không ít lần nhìn thấy Vương Sở Khâm ở dưới nhà họ. Mùa xuân, hè, thu, đông, bóng dáng của anh thường xuyên xuất hiện, lúc thì ngồi xổm, lúc thì đứng, hoặc đi đi lại lại, cô đơn và k...

Chương 19

 Vương Sở Khâm nói ra câu trả lời mà Tôn Dĩnh Sa thực ra đã hiểu được phần nào. Cô tưởng rằng vào hôm đó Vương Sở Khâm sẽ nói ra tất cả, nhưng không ngờ anh im lặng một lúc lâu rồi mới nói là muốn dẫn cô đi gặp bố mẹ anh. Tôn Dĩnh Sa trước đây đã từng gặp bố mẹ của Vương Sở Khâm rồi, không chỉ gặp mà còn cùng ăn cơm với họ nữa. Hai ông bà biết chuyện họ yêu nhau cười suốt không ngừng, và còn đối xử với cô tốt hơn cả với Vương Sở Khâm nữa. Hồi đó, Vương Sở Khâm còn giả vờ ghen, nói rằng Tôn Dĩnh Sa quá dễ thương, bố mẹ anh nhìn cô mà mắt sáng lấp lánh, còn nói mẹ anh luôn nắm chặt tay cô không rời, nắn nắn mãi không thôi. Nói xong, anh kéo tay cô và thì thầm: "Mẹ anh còn chưa vuốt ve anh như vậy đâu." Tôn Dĩnh Sa cười: "Không biết anh đang ghen với ai nữa." "Chỉ ghen khi mẹ anh vuốt ve em thôi, còn khi bà đối tốt với em, anh chỉ giả vờ ghen thôi." Tôn Dĩnh Sa vừa khóc vừa cười nhìn anh, Vương Sở Khâm nhìn vẻ mặt ấy của cô thấy thật dễ thương, thế là anh ôm ...

Chương 18

Tôn Dĩnh Sa cảm thấy thật khó chịu khi nhận ra rằng chính cô mới là người bị “ăn sạch sẽ”, bị “lật qua lật lại” và chịu đựng suốt thời gian dài đến mức chỉ cần giơ tay cũng cảm thấy mệt, nhưng người khóc nức nở lại là Vương Sở Khâm. Anh vừa khóc vừa ôm chặt cô, gọi tên cô liên tục, mỗi lần anh gọi tên cô, Tôn Dĩnh Sa đều đáp lại một tiếng, nhưng giọng hơi khàn, khiến Vương Sở Khâm vừa khóc vừa bật cười. Sự hỏa mãn về thể xác sau một thời gian dài chờ đợi cuối cùng cũng lắng xuống, nhưng ngay sau đó, cảm xúc mất đi rồi lại tìm được như một cơn sóng điên cuồng lan tỏa khắp cơ thể anh, không thể nào dừng lại được. Anh cũng không muốn dừng lại, vì Tôn Dĩnh Sa luôn đáp lại anh, một cái hôn, một cái ôm, ngay cả cô ngượng ngùng đến mức đỏ mặt nhưng vẫn ngoan ngoãn phối hợp với anh. Cô đang đáp lại anh bằng tình yêu, điều này giải tỏa những cảm xúc không  thể kiểm soát trong lòng anh. Vương Sở Khâm cảm thấy mọi đau khổ vì chờ đợi trong những năm qua bỗng chốc tan biến, rồi lại nhớ đến câu ...